Lê Văn Thật
Xuân về rồi đó, mẹ ơi !
Mai vàng đã rực sắc trời quê hương
Vẫn là con, nỗi nhớ thương…
Dâng thơ kính mẹ, theo hương về
trời
Mười năm không thấy mẹ rồi
Mười năm, con, giữa chợ đời, cúc côi
!
Giá như có một lần thôi.
Giá như có một lần thôi. Mẹ còn.
Được kêu lên: Mẹ của con !
Được nhìn dáng mẹ héo hon… trường
đời.
Được hôn mái tóc sương phơi
Được nằm, nghe mẹ ru hời…
đòng đưa …
Được nghe mẹ kể ngày xưa…
Được ăn cá lóc canh chua mẹ làm
Xuân về khoe áo làm sang
Tung tăng cùng bạn khắp làng dạo
chơi
Vô tư… vòi vĩnh bằng người
Biết đâu… mẹ đổ mồ hôi thêm
nhiều !
Vô tư… con thả cánh diều
Biết đâu…mẹ cực sớm chiều ruộng
sâu !
Lặng nhìn ngỏ trước vườn sau
Ngỡ còn bóng mẹ ra vào quanh con
Xuân này nhà đã vui hơn
Canh chua cá lóc con làm. Mẹ ăn ?
Chấp tay con lạy trăm lần
Mà sao... cũng chỉ mơ màng... xa
xôi...
Hương thơm… bay đến tận trời
Mà sao... không thấy mẹ tôi
hiện về ?
LVT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét