Lê Văn Thật
Giáo tôi, đã sắp hưu rồi !
Bâng khuâng đôi chút tình đời…
thiết tha !
Đã qua một thuở… xót xa…
Áo cơm nghẻn sống…
cửa nhà vẹo xiêng !
Đã qua,
đêm trắng ngọn đèn
Thả lòng giáo án vẹn nguyên người thầy !
Đã qua,
phượng đỏ cho ai...
Ngẩn ngơ ...suốt cả đêm dài tìm thơ
Yêu nhiều nên lắm…ước mơ !
Trắng đêm để tặng cho trò sáng ra
Sắp hưu ...
càng quý ngày qua…
Càng yêu lắm lắm "...thứ ba học trò !"
Càng yêu ánh mắt trẻ thơ
Sáng như…
thấy cả bến bờ, tương lai …
Càng cho...
chữ lại càng đầy
Dẫu khan tiếng giảng...
vẫn say tiếng đời !
Vẫn đang vượt sóng mù khơi
Vững tay lái chiếc thuyền đời yêu thương
Ba mươi năm... mấy chặng đường
Đường đi khó, vẫn đi đường vinh quang
Đã nghe… ran rát hơi khan,
vẫn say màu trắng phơi ngàn sân tôi !
Tôi và trường, trường và tôi
Yêu nhau,
nên tặng cuộc đời cho nhau.
L.V.T
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét