Lê Văn Thật
Mặt trời và ánh trăng, thì chẳng thuận
Nhưng thầy là bạn tốt của cả hai
Trời cùng thầy đắm mình say sưa giảng
Trăng cùng thầy chăm chắm sáng từng bài
Đây cô nàng cứ “hay buồn dễ khóc”
Văn thì hay, nhưng tùy hứng dài dòng
Phải biết chữ cũng muốn làm nghệ thuật
Quầng sáng tròn là tinh túy trăng trong
Bài của chàng “vua lười” thì ngắn ngủn
Cứ khư khư, chất lượng chẳng cần dài
Mỗi trang văn là trang đời rất sống
Lộng giữa trời, ánh sáng cũng nồng say…
Bé này siêng, nhưng lạnh lùng sắc xám
Cả bài văn chẳng thấy hé môi cười
Phải giúp em tìm cho ra xúc cảm
Trăng trên cao cũng muốn xuống làm người
Lo nhất là đây anh chàng “siêu quậy”
Chữ chẳng ra chữ, lời chẳng ra lời
Giúp em hiểu, văn nào thì tính ấy
Dòng sáng nào, cũng khoe sắc riêng phơi
Xong chuyện rồi, trăng thả mình hạnh phúc
Chuẩn bị đi, trời rạng ánh hồng tươi
Đủng đỉnh trời lên.
Ung dung thầy bước.
Họ nhìn nhau, chào ngày mới lại
cười !
LVT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét