Buồn vui… vốn dĩ con người
Càng va,
càng trãi chất người.
Đó thôi !
Giữa đời, đủ thứ... khóc cười...
Ta lên... ta xuống... thành người
tốt hơn !
Thẳng căng như sợi giây đờn
Thanh âm mới đắm mê hồn thế nhân
Mặc đời,
mua bán… bon chen…
Mặc tình,
đổi trắng, thay đen.
Sá gì !
Tống vào xó tối hết đi !
Đạp bằng
sóng gió,
ta về
chính ta !
Giữa ngàn giông tố phong ba
Ta càng giữ sáng chất ta giữa
đời.
Say đi,
cái chuyện khóc cười
Say đi,
cái chuyện buồn vui.
ở đời !
Mời anh, nâng chén cùng tôi
Men tình sẽ lấp men đời đắng cay !
Cười lên,
ta sẽ biết say !
LVT - 08/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét