Lê Văn Thật 21/12/2012
Đêm trút nỗi buồn vào thơ
Ma quỷ cắn vào thơ ta chảy máu
Căm cái bóng tối đen đúa,
dung túng bọn quỷ ma
Hừm !
Cái lũ mới tập tành hôm qua
Một chút khang khác đã đòi lên kẻ cả
Cứ tưởng mình cao hơn thiên hạ,
Hòng vói tay che cả bầu trời
Hùm !
Cái lũ tự nhuộm mình đen thùi
Mà cứ ngỡ mang đầy ánh sáng
Ánh sáng chiếu vào vẫn không sáng
Rồi tự biến mình thành quỷ ma
Bày đặt ly khai
Bôi mặt giam mình trong bóng tối mà không hay
Trét đủ loại tro trấu lên mặt mình…mà không biết
Càng không biết mình… chỉ là nai tơ
….bị những
con cáo già xâu xé
Mà không biết mình chỉ là con tắc kè !
Tự xé mình ra từng mảng bán linh hồn cho ác quỷ
Còn đâu cái thuở hiền lành chân chất
Sống thực với đời, dù nhỏ cũng là ta
Thương làm sao những đoá hoa…
Trong lò hạt nhân,
biến dạng, vặn vẹo, bệt méo
Nhưng cũng ghét cái trò ma quỷ
xách cái miệng hôi hám, con mắt xanh lè đi nhát người
ta
Hỡi cái lũ dạ xoa
Nhân phẩm ở đâu mà đi khoe bóng tối ?
Nào có ai đánh đâu, mà khai ra trước bàn dân thiện
hạ ?
Nào có ai tố đâu mà vội trách con người ?
“Chỉ đâu mà buộc
ngang trời
đánh mất ánh sáng, thì còn nói gì ánh sáng ?
cắn nát nhân tâm thì còn nói gì nhân tâm ?
Tưởng mình đang mặc áo hoa
Mà không biết mình là con tắc kè !
Mà không biết mình là con thú bông,
là trò chơi cho thiên hạ.
Đừng nhắc quá khứ, mà xấu hổ quá khứ
Đừng nói chữ tình, khi mình chẳng vì tình
Ai sợ đâu, mà lòe loè đóm lửa
Ta ngồi một đống đây nè…ngươi chẳng thấy sao ?
Nếu không biết đường về, thì mất chúng mày có ai
tiếc đâu !
Nếu còn u mê… thì đừng có bò về mà dơ cả đất.
Đi đi !
Tìm cái thế giới ma quỷ của chúng mày mà sống.
Ta chỉ buồn khi nhìn lại, nhưng rất mừng khi bước
tới
Đi đi !
Đêm trút nỗi buồn vào thơ.
Lê Văn Thật
1. Ca dao Việt nam
LVT
EM đã biết ngõ sang đây rồi nè anh ạ. CHúc anh giáng sinh an vui nhé
Trả lờiXóaCảm ơn binhnguyen222b đã biết nhà và có lời chào. Từ nay, tôi sẽ ở nhà mới này. Còn nghèo, như từ từ mình xâu
Xóa