LÊ VĂN THẬT
Các anh chị, các em ơi có phải ?
Trong lòng ta, ai chẳng có người thầy ?
Nhưng có bao giờ ta nhớ lại ?
Người thương ta, sao ta lại quên người ?
Có biết không mỗi giờ trên bục giảng
Tiếng thầy khan theo bài học đi qua...
Tóc thầy bạc đâu chỉ vì năm tháng,
Mà chính là những trăn trở lo xa…
Từng dòng chữ trên bảng đen ta đọc
Mài mỏng dần viên phấn trắng nhỏ nhoi
Trang giáo án lật qua từng trang thức
Thầy mỏng theo từng ngày tháng cho đời
Có biết không tình thầy cao cả lắm !
Tặng một đời kiến thức, như núi cao
Tặng một đời tình thương, như biển rộng
Có bao giờ ta cảm nhận hết chăng ?
Có bao giờ ta nghĩ đến thầy chăng ?
Hay để năm tháng trôi dần rồi quên lãng ?
Cây đã ngọt lẽ nào sinh trái đắng ?
Ai quên thầy, cũng sẽ quên thân !
LVT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét