Thứ Năm, 3 tháng 1, 2013

Mười ly



                                            Lê Văn Thật

Ly thứ nhất, ta ngân nga tiếng hát
Ca cho đời cao vút những ước mơ
Nào mời anh, mời chị... làm thơ
Đây trăng thanh, kia đóa hồng...đẹp lắm !

Ly thứ hai cho lòng mình thêm ấm
Đông đã tàn mà lạnh vẫn còn giăng
Ai duyên dáng trong ly ta uống cạn
Một giai nhân uyển chuyển giữa mây ngàn ?

Ly thứ ba đi tới cả thiên đàng
Xây trong gió tòa lâu đài diễm lệ
Kìa ! Em. Không ! Hằng Nga…giáng thế
Ta vẫn giữ gốc đa này, sao em đi cùng ai ?

Ly thứ tư sặc sụa rượu nồng cay…
Nóng tận gan mà hừng hừng tận óc
Tiền bạc, công danh, cứ gửi cho người khác
Cạn một tiếng cười ta bắt gặp lời than

Ly thứ năm căm tức bọn tà gian
Mặt đỏ lừ mà lòng đen đúa
Nhân thế có cần ngươi đâu mà hiện hình lên đó
Đừng tưởng đè đầu người là đã ở trên cao

Ly thứ sáu, ta say xỉn từa lưa...
Uống cho quên mà sao còn thấy nhớ
Nhớ tất cả, rồi muốn quên tất cả
Đã quên rồi...mà đau lại càng đau...

Ly thứ bảy này...ta hái những vì sao
Mơ nhiều quá mà không không nhiều quá
Đời là thực, là mơ hay là ảo ?
Ta yêu thực một lần mà cũng chỉ mơ sao ?

Ly thứ tám hình như có kẻ nào...
Quay tít ta…vòng vòng chóng mặt
Đã nhiều lần ta bước lên vững chắc
Rồi cũng nhiều lần đời đánh rơi ta...

Ly thứ chín ta uống rượu, hay rượu uống ta
Cứ thử xem thằng nào say trước
Ha ha ha...mày chỉ là vũng nước
Còn thằng nào...trong đó cứ loi ngoi...

Ly thứ mười tôi uống cho tôi…
Hy vọng ngày mai sẽ không còn xỉn nữa
Đừng như cái xác chiều nay... tơi tả…
Giữa cuộc đời ... mà không thấy mình đâu !

                                             
LVT

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét