Chủ Nhật, 5 tháng 1, 2014

BIỂN VÀ ANH

                                               Thơ: “Biển và anh”- Lê Thị Phù Sa
Vọng cổ: Lê Văn Thật
         
                           NGÂM THƠ
Đêm thao thức, sao trùng khơi lộng gió
Sóng vỗ về quấn quýt bước chân đêm
Mỏng manh sương, choàng vai se se bấc
Chợt nghe thèm chút hơi ấm dịu êm…


                              VỌNG CỔ
1. Chỉ một mình em thẩn thờ bên Nha Trang biển vắng. Anh ở nơi đâu sao để mình em giá lạnh giữa…đêm….buồn.
Có phải biển đang giỡn sóng quay cuồng.
Nhớ ngày nào hai ta cùng chung bước, biển reo mừng hạnh phúc cũng trào dâng.
Anh nắm tay em đi giữa mùa xuân, đêm biển vắng, xoa tay tìm hơi ấm
Trăng thẹn thùng ngả bóng nhìn ta, cho đất trời chỉ còn riêng hai đứa.

2. Ta ở nơi đâu giữa mịt mù xa thẳm, nhớ thương nhau nên sóng cũng vơi…đầy.
Trăng nghiêng theo nhịp bước đêm này.
Em nhớ lắm chiều Tây Ninh yêu dấu, đi giữa sông Vàm nhè nhẹ khúc dân ca.
Nhớ thật nhiều kỷ niệm tháng ngày qua, ta cùng hát bên nhau bài ca hạnh phúc.
Nha Trang đẹp, em vẫn buồn se thắt, biển bên mình mà anh lại ngàn xa.
              
                             LÝ CON SÁO

Đêm Nha Trang, trăng vẫn u hoài buồn tênh
Giữa biển trời mông mênh
Biết không anh em vẫn trông chờ
Dù phương đó xa mờ
Đếm giọt sầu lòng nghe tái tê. Anh ở đâu không bước trong đời nhau
Giữa đêm dài mình em ngẩn ngơ. Bước chân hoang giẫm lên ngày xưa

                                         VỌNG CỔ

Chuyến đi này không anh nên đất trời cũng buồn theo sóng nước. Chỉ mình em độc bước giữa đêm khuya nghe trăng nước cũng…vô …tình.
Biển mênh mông mà em lại một mình.
Sóng hiền hoà nương vào bãi cát. Không anh rồi em biết tựa vào đâu.
Sóng bạc đầu lạnh nhạt nụ hôn xưa. Cúi hôn biển, trăng nghẹn ngào hóa kiếp
Đêm biển nhớ người đi xa biền biệt, mỗi mình em đếm bước giữa giao mùa.

                           VỌNG KIM LANG

Trăng nước giao duyên, nên cũng say ân tình.
Sao anh nở vô tình, một lời thương nhớ bên nhau
Phải đâu em đã quên lời, mà nở đành cách xa người ơi 
Bây giờ phương trời mịt mờ xa thẳm
Biết anh nơi nào còn thương nhớ em không
Phố đông vẫn luôn dập dìu, giữa cuộc đời biết đâu biển dâu
Lẽ đâu hoá công lạnh lùng để tình mình cách chia từ đây

                             (VỀ VỌNG CỔ 06)

Biển Nha Trang vẫn cồn cào dậy sóng, mà lòng em cũng thương nhớ… dâng… trào.
Ngàn năm sóng vẫn ầm ào
Tình ta lại ở phương nào xa xôi
Đêm nay đi giữa sương rơi
Yêu anh em vẫn trọn đời yêu anh.

                                                              06/01/2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét