Thứ Hai, 27 tháng 1, 2014

HOA SEN

                                 
    Ao sen nằm ngay bên đường. Mình vẫn đi ngang, nó vẫn lặng lẽ.  Có bữa thơm ngào ngạt, có lúc tàn đi...Vậy mà đến hôm nay, mình mới dừng lại ngắm…
                                                
 "Trong đầm gì đẹp bằng sen ?
Lá xanh, bông trắng, lại chen nhuỵ vàng !
Nhuỵ vàng, bông trắng, lá xanh,
Gần bùn, mà chẳng hôi tanh mùi bùn."
Bài ca dao của dân tộc anh hùng
Sen vốn đẹp, hoàn cảnh nào cũng đẹp !
Bởi biết sống cả trong gian khó
Giữa đạn bom, bùn sình, bão lũ,
lá vẫn xanh rập rờn,
bông vẫn trắng tinh anh,
nhuỵ vẫn vàng rực rỡ
Sen không là con của bùn
sen là do mẹ sen sinh nở.
sen tìm trong bùn (và nhiều chất khác) cái sống
cũng như bao sự sống đó thôi
Từ “hôi tanh” không phải sen nói mà do người đời phán xét
sen không hề phản bội ai !
Sen biết giữ chất sen lắm chứ,
vẫn thơm lừng, khoe sắc giữa đời, ai mà chẳng biết sao!
Dẫu có “gần” vẫn tuyệt vời thơm sử sách muôn sau
Lý Thường Kiệt viết Nam Quốc Sơn Hà bên dòng sông Như Nguyệt.
Hưng Đạo Đại Vương ba lần thắng giặc Nguyên Mông
Mười năm, Nguyễn Trãi viết Bình Ngô đại cáo
Một trăm năm, Hồ Chí Minh đọc bản tuyên ngôn
Bốn nghìn năm dân tộc Việt Nam dẫu bị đô hộ, chết chóc, khổ đau
vẫn ngát hương đời và vươn lên chiến thắng.
Sen đã hoá thành dân tộc,
sáng rực trên bầu trời Tổ Quốc
ngạt ngào trên bàn thờ cha ông.
Lịch sử vinh quang triệu triệu chiến công
Lá càng xanh rập rờn
Bông càng trắng tinh anh
Nhuỵ càng vàng rực rỡ
vươn lên thành quốc hoa rạng rỡ
nuôi sống tâm hồn Việt Nam.


LVT - Chiều mùng 02 tết 2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét