Lê Văn Thật
Tháng 09 / 1981
Sáng mai này tôi trở lại quê hương,
Sao lẫn lộn những buồn vui trăn trở
Mừng
lắm chứ ! được trở về quê cũ
Buồn
cũng nhiều, tiễn biệt một người thương
Ơi tháng năm… trôi về
héo hắt !
Nhớ
quê nhà, mẹ khắc khoải chờ mong
Ơi
tháng năm rộn ràng rồi chợt tắt !
Nhớ
làm sao! Một dáng nhỏ trong lòng !
Sáng mai này, con trở lại quê hương,
Bao
năm tháng, đã chất đầy nỗi nhớ ?
Ơi
đất mẹ, gọi con về hối hả !
Mái
tranh nghèo, vẫn đợi một tình thương
Sáng mai này con sẽ về, mẹ ạ !
Mẹ
đừng chờ, bên khung cửa bâng khuâng !
Mẹ
đừng bước dưới trời khuya lạnh giá !
Đừng
ra đồng, cấy lúa giữa đêm sương !
Bao năm qua, con làm chim tung cánh !
Gọi mây ngàn, đuổi bắt nắng
bao la !
Sống vùng vẫy giữa đời nhiều giá lạnh
Sống
kiêu hùng, tung sức giữa phong ba !
Sáng mai này tôi trở lại quê hương,
Trời phố thị buồn thiu tiễn biệt !
Cô
bạn nhỏ, đôi mắt buồn thê thiết !
Tiễn
lên đường ...có nói được gì đâu !
Em cuối mặt, nhưng làm
sao giấu được?
Những
bão giông, đen kịt ở trong lòng !
Trắng
đêm nay, mình tìm về kỷ niệm !
Biết
ngày sau, có gặp lại hay không ?
Bao năm rồi,
em hỡi !
Ngỡ
như lòng, chưa đếm hết tình thương !
Trang
sách nhỏ, còn in nhiều khung gấp.
Lá
thư tình, còn chín đỏ yêu thương !
Sáng
mai này tôi trở lại quê hương!
Ta
sẽ khóc, hay cười…
ta hỡi?
Chân
bước nhẹ, mà buồn vui lẫn lộn...
Xác
ở đây, mà hồn ở đâu rồi ?
Ngọn đèn khuya, leo lét, đêm chơi vơi...
LVT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét