Lê Văn Thật
Hoà cùng xuân rộn
ràng đất nước !
Đoàn chúng tôi vui trở về nguồn
Tân Biên
ơi, đang từng ngày đổi mới
Cội
nguồn xưa, vẫn rực rỡ trong lòng !
Qua
cầu Cần Đăng thênh thang lộng gió !
Nghe cha ông từng tất đất giữ gìn…
Suối ngày xưa, rung trời con suối lửa
Suối bây giờ, êm ả nét quê xinh !
Đây nghĩa trang bên sườn đồi kháng chiến
Máu xương xưa đã lập núi sông này !
Dựng thiên đường cho người ngã xuống !
Tạo đài cao cho ý chí hôm nay !
Đây rồi ! Trái tim ta, ta đến !
Tượng đài giáo dục
lộng trời mây !
Phút tưởng niệm nhớ ơn
người ngã xuống
Cầm bút xưa, ta vẽ cả
đất này !
Bia tưởng niệm
trên nền trường học cũ
Mười một thầy
cô, nghiệp đã thành !
Có chúng tôi
viết thêm trang sử mới !
Cây hương giáo
dục thắp thêm thơm !
Đoàn chúng tôi về Trung
ương cục
Giữa rừng sâu, hay giữa
tim mình ?
Giữa rừng sâu, tôi đi
vào lịch sử
Một khoảng trời Việt
Bắc ở Tây Ninh
Đây những căn nhà
đơn sơ mái lá !
Những căn
hầm...còn ấm hơi xưa...
Giao thông hào…quanh co
sao lắm ngả ?
"Suối Lênin"…chảy đến tận nơi này ?
Máy điện thoại, vẫn nguyên trên bàn nhỏ !
Tủ giường xưa ! Còn đó !…Cha ông !
Giữa bom đạn, vẫn lắm rau nhiều cá ?
Thương làm sao ! Ơi…cái
bếp Hoàng Cầm !
Tôi ghen cả lá trung quân ngày ấy !
Che người xưa…cho lịch sử kiêu hùng !
Thương làm sao ! Ơi… cây xoài cây sứ
Được Người trồng, nay khoe sắc, lừng hương !
Giữa rừng sâu, tôi tìm người đi trước
Mỗi gian lao…giờ lại hoá tự hào !
Nơi một thưở vang lên lời non nước !
Để muôn đời vọng mãi tiếng mai sau !
Tân Biên ơi, cứ xanh trời xanh đất !
Phố nhà cao theo những ước mơ cao !
Có phải tim ta vang lên lời Tổ Quốc ?
Tự về nguồn, ta đến những tầm cao !
LVT – Xuân 2007
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét